Xem Video tại địa chỉ: https://youtu.be/8Z5mVBKe5Fs
Nghị lực thoát nghèo của ông Hớn
Rời quê hương Quảng Bình, năm 1997,
ông Đoàn Đình Hớn, sinh năm 1962 đến với vùng đất mới Sông Hinh lập nghiệp. Nhờ
người quen cho mượn mảnh vườn, ông dựng tạm ngôi nhà nhỏ đủ che nắng, che mưa
cho 04 người chui ra chui vào.
Khu ruộng lúa gần nhà hiện nay hai
mươi năm trước là một đám sình lầy ngập cỏ và bèo tây. Trong khi nhiều người lắc
đầu ngao ngán thì vợ chồng ông lại lao vào dùng sức cải tạo thành ao rau muống,
hàng ngày đem ra chợ bán lấy tiền trang trải cuộc sống
Có chút vốn lận lưng, ông tính
chuyện phát triển sản xuất. Không đủ tiền mua những nơi đất tốt, đất đẹp, ông
chọn mua gần 02 ha đất đồi sỏi đá. Vừa xuống giống, vừa chăm sóc, vừa cải tạo.
Những viên đá to được di chuyển đắp thành bờ biên. Đất bằng thì trồng sắn, dưới
triền đồi sâu ông lấy đá quây tròn để giữ đất trồng chuối, trồng đu đủ và các
cây hoa màu. Đều đặn ngày nắng cũng như ngày mưa, sáng hai vợ chồng lên rẫy, chiều về nhà mang theo hôm thì
bao sả, hôm vài buồng chuối, tuy bán không nhiều tiền nhưng cũng đủ để mua gạo,
mua thức ăn, mua phân bón lấy ngắn nuôi dài.
Không phụ công người chăm sóc,
cây ông trồng ngày càng sinh sôi nảy nở, đơm hoa kết trái. Riêng sắn mì luôn có
năng suất cao, nếu bình quân xung quanh 15 tấn/ha thì rẫy của ông đạt 30 tấn/ha;
khi có giống sắn mới, năng suất lên đến 40 đến 45 tấn/ha cao hơn hẳn so với các
rẫy khác trong vùng. Bí quyết đơn giản là “công trồng là công bỏ, công làm cỏ
là công ăn”, bón phân đẩy đủ đúng chu kỳ.
Năng suất cao đã giúp cuộc sống
gia đình ngày thêm ổn định, đến nay tích sản xuất đã lên đến 10 ha. Thủy chung
với cây sắn mì, bình quân 5 năm trở lại đây, gia đình ông Hớn đã đạt mức thu nhập
450 triệu đồng/năm
Hơn 20 năm cần cù lao động, từ một hộ nghèo, tay trắng, nay đã trở
thành hộ khá giàu, hai con lớn đang học đại học.
Riêng với ông Hớn, trong ngôi nhà
bề thế, bên chiếc xe hơi đắt tiền, ông vẫn nâng nưu cái xe đạp cũ. Nhờ nó, những
mớ rau muống dưới ao, những nải chuối dưới dốc sâu xa hàng chục km được đưa tới
chợ, giúp ông vượt qua những ngày gian khó.
Hơn thế, nó như người bạn tri kỷ,
nhắc nhở ông, nhắc nhở con cháu về về
tinh thần lao động, về nghị lực vươn lên bằng bàn tay khối óc của con người.
Văn Thùy
0 nhận xét:
Đăng nhận xét